Wednesday, October 9, 2013

Định nghĩa tình yêu

Diane Ackerman từng nói: “Mọi người đều thừa nhận tình yêu thật tuyệt vời và vô cùng cần thiết nhưng chưa một ai định nghĩa được tình yêu là gì”.
 
Định nghĩa tình yêu
Định nghĩa tình yêu
 
Câu chuyện kể rằng vào thời của Oliver Cromwel, ở nước Anh có một đôi trai gái rất yêu nhau. Chàng trai là một người lính trẻ, vì phạm tội nên đã bị xử tử hình tại tòa án binh. Thời khắc chuông rung báo hiệu giờ giới nghiêm của thành phố sẽ chính là lúc anh ta bị đưa ra pháp trường. Ngày hôm đó, người vợ chưa cưới của anh cũng trèo lên tháp chuông. Và chỉ vài tiếng trước giờ thi hành án cô đã tự treo mình trên quả lắc của chiếc chuông khổng lồ.
 
Giờ giới nghiêm đã điểm nhưng không gian thật im ắng, không hề nghe thấy bất kì tiếng động nào, dù là nhỏ nhất phát ra từ phía tháp chuông.
 
Khi lính của Cormwell tìm đến nơi để tìm hiểu nguyên do thì cô gái đã chết. Tất cả mọi người, ai cũng rất cảm động trước sự hi sinh của cô cho người yêu.
 
Đó mới đích thực là tình yêu! Tôi từng nghĩ vậy.
 
Khi mới có bạn gái, tôi luôn muốn chứng minh kiểu tình yêu tận tâm tận lực, hy sinh tất cả với cô ấy. Nếu cần thiết tôi cũng sẽ treo mình lên tháp chuông và chết vì cô ấy. Nhưng cô ấy chưa bao giờ muốn tôi bày tỏ tình yêu bất diệt theo cách đó.
 
Cô ấy chỉ cần tôi ngồi bên giường bệnh của cô sau ca phẫu thuật và nói những lời động viên cổ vũ.
 
Cô ấy chỉ cần tôi ôm và cùng khóc với mình khi cha cô ấy qua đời.
 
Tình yêu là sự bắt đầu từ những điều gì giản dị và thực lòng nhất
 
Tôi chỉ được yêu cầu là tạo ra những khoảng riêng nhiều nhất có thể cho cả hai và chắc chắn rằng trong các kế hoạch của tôi có sự hiện diện của cô ấy.
 
Và từ những hành động nhỏ như vậy, tôi đã học được thế nào là tình yêu. Tình yêu là sự bắt đầu từ những điều gì giản dị và thực lòng nhất.

Tớ thích cậu đủ để...

Mỗi sớm mai, thay vì tắt đồng hồ để nướng thêm một chút nữa như ngày thường, tớ lại thức sớm hơn để chuẩn bị một tin nhắn thật dễ thương gửi đến cậu buổi sáng tốt lành.  Một ngày của tớ bắt đầu bằng niềm vui của cậu… 
 
tớ thích cậu đủ để....
Tớ thích cậu đủ để...
 
Tớ thích cậu đủ để…
Trời mưa to, tớ lại giấu áo mưa vào cặp, đứng với cậu đến khi mưa tạnh, vì tớ không muốn cậu đứng một mình dưới trời lạnh như thế trong khi tớ đang ấm áp ở nhà. Tay tớ lạnh buốt nhưng tớ vẫn chìa ra để những giọt mưa từ từ len qua kẽ tay, mặt tớ lấm tấm nước mưa ánh lên bởi nụ cười tỏa nắng, một hôm tớ thấy mưa thật đẹp…
Tớ thích cậu đủ để…
 
Từng tin nhắn của cậu, tớ luôn lưu lại như những kỷ niệm đẹp, dù đó chỉ là những câu chuyện phiếm không đầu không đuôi. Cho dù, một ngày nọ, điện thoại của tớ không thể chứa thêm tin nhắn nào nữa, thì tin nhắn của cậu vẫn còn, vì tớ biết, tớ sẽ đọc lại chúng nhiều lần khi nào tớ nhớ đến cậu…
Tớ thích cậu đủ để…
 
Dù ngày mai, tớ có bài kiểm tra trên lớp, nhưng tớ vẫn tranh thủ thời gian vào thư viện tìm giúp cậu tài liệu cho bài cáo…Mặc dù sau đó tớ phải thức học bài đến tận khuya nhưng tớ được cảm giác yên tâm vì cậu đã làm xong bài…
 
Tớ thích cậu đủ để…
Tớ có thể gác lại mọi chuyện đang làm để trả lời tin nhắn của cậu, vì tớ biết, lúc cần thiết, cảm giác chờ đợi ai đó trả lời một tin nhắn thật khó chịu…
 
Tớ thích cậu đủ để…
Đôi lúc tớ giả vờ rất giỏi, tớ đã ngồi hằng giờ để nghe cậu kể về một bộ phim mà tớ xem rồi, hay một câu chuyện mà tớ đọc đến gần thuộc và để trầm trồ khen cậu. Vì tớ biết cậu luôn muốn làm tớ vui, cậu muốn thấy nụ cười của tớ và được chia sẻ những suy nghĩ của cậu cùng tớ…
Tớ thích cậu đủ để…
Tớ không thể chợp mắt vào đêm sinh nhật của mình, vì tớ biết, khi qua 12 giờ, điện thoại của tớ lại reo lên, và tớ lại nhận được lời chúc của cậu cho một tuổi mới, đơn giản thôi, ngắn gọn thôi, nhưng đó chính là món quà ý nghĩa nhất tớ mong nhận được.
 
Tớ thích cậu đủ để…
Tớ không còn sợ khi phải đối mặt với khó khăn, đó chỉ là những thử thách cần vượt qua để tớ nâng nhiu hơn, quý trọng hơn những gì đang có, “Cuộc sống luôn dành cho những người có niềm tin một kết quả sau cùng tốt đẹp!”, cậu đã từng nói với tớ như thế mà, để rồi tớ nhận ra nhiều điều, tớ không còn mong chờ sự hoàn hảo, tớ mong sự vừa đủ, một chút sự pha trộn của đắng, cay, mặn, ngọt…( dù sao thì tớ cũng thích ngọt hơn…)
 
Tớ thích cậu đủ để…
Những ngày không có cậu ở bên, tớ bỗng dưng tự lập hơn, cố gắng hơn trong mọi việc, vì tớ biết cậu lo cho tớ nhiều, và tớ muốn cậu tin tưởng ở nghị lực của tớ, để tớ nhận được ánh mắt tự hào của cậu dành cho tớ, đó là khoảnh khắc tớ cảm thấy hạnh phúc nhất…
 
Tớ thích cậu đủ để…
Dạo này tớ thích nghĩ nhiều và nói nhiều về tương lai, về những ước mơ của tớ. Tớ không mong đợi mọi thứ sẽ hoàn toàn như ý tớ nhưng tớ sẽ cố gắng hết sức vì tớ biết tớ đang đi trên một con đường sáng, tớ đã có một nền tảng vững chắc mà ba mẹ và thầy cô đã vun đắp cho tớ bao năm qua, tớ có niềm tin và hơn nữa tớ đã và đang có cậu làm bạn đồng hành…
 
Một ngày của tớ kết thúc bằng nụ cười của cậu đưa tớ vào giấc mơ yên bình…
Một ngày của tớ kết thúc bằng nụ cười của cậu đưa tớ vào giấc mơ yên bình…
 
Tớ thích cậu đủ để…
Một ngày của tớ kết thúc bằng nụ cười của cậu đưa tớ vào giấc mơ yên bình…
Tớ thích cậu một chút, một chút thôi nhưng đủ để cậu chiếm một phần lớn trong trái tim tớ!!!

Vì sao anh yêu em...

Các bạn đã bao giờ hỏi người ấy: "Vì sao anh yêu em?"...
 
Khi bạn cảm thấy ánh mắt của họ nhìn thấu tim bạn, chạm vào tâm hồn bạn một cách sâu sắc.
 
Vì sao anh yêu em... 
 
Một cô gái hỏi bạn trai của mình :
 
− Tại sao anh yêu em?
 
− Sao em lại hỏi như thế, sao anh tìm được lý do chứ! - chàng trai trả lời
 
− Không có lý do gì tức là anh không yêu em!
 
− Em không thể suy diễn như thế được!
 
− Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lý do anh ta yêu cô ấy.
 
− Thôi được, anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì em lạc quan . Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác.
 
Cô gái cảm thấy rất hài lòng.
Cô gái cảm thấy rất hài lòng.
 
 
Cô gái cảm thấy rất hài lòng.
 
Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp, nhưng rất may cô vẫn còn sống. Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng. Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình
 
Em có chấp nhận đi cùng anh tới mọi nơi không?
 
"Chào em yêu!
 
Anh yêu em vì em xinh đẹp. Thế thì với vết sẹo trên mặt em bây giờ anh không thể yêu em được nữa.
 
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu. Vậy thì anh không thể yêu em.
 
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn. Đây không phải lý do giúp anh có thể yêu em.
 
Anh yêu em vì nụ cười của em. Bây giờ anh không thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó, than vãn.
 
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều .
 
Anh không nên yêu em nữa.
 
Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà… anh vẫn yêu em!
 
Em có cần lý do nào nữa không em yêu?”
 
Bạn chấp nhận lỗi lầm của họ
Bạn chấp nhận lỗi lầm của họ
 
 
Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không cần một lý do nào nữa. Còn các bạn có bao giờ hỏi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn không? Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần lý do đâu bạn ạ. Khi tim bạn vỡ vụn và đau nhói những lúc họ buồn… Đó mới là yêu. Bạn chấp nhận lỗi lầm của họ vì bạn biết đó là một phần tính cách của họ… Đó mới là yêu. Khi bạn khóc vì những nỗi đau của họ, dù là nhiều lúc đối với những nỗi đau đó, họ còn cứng cỏi hơn cả bạn nữa… Đó mới là yêu. Khi bạn cảm thấy như ánh mắt của họ nhìn thấu tim bạn, chạm vào tâm hồn bạn một cách sâu sắc đến đau lòng… Đó mới là yêu. Bạn bằng lòng đưa trái tim, cuộc đời và cả sự sống cho họ chứ? Nếu có thì đó là yêu.
 
Bạn thân mến, tìm được một người phù hợp để yêu đã khó, chinh phục được tình yêu còn khó hơn nhưng khi có được tình yêu rồi, làm sao để giữ gìn tình yêu ấy là cả một nghệ thuật.

Phút tĩnh lặng

Có lẽ cuộc sống muốn chúng ta chọn lầm người trước khi gặp được đúng người để rồi chúng ta mới biết cám ơn món quà của cuộc sống. 
 
Phút tĩnh lặng
Phút tĩnh lặng
 
Khi cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác mở ra, nhưng thường thì người ta chỉ tập trung vào cánh cửa đã đóng mà không để ý đến cánh cửa kia đã mở ra rồi. 
 
Đôi khi một cái gì đó vuột khỏi tầm tay rồi chúng ta mới biết rằng mình đã từng có nó, và mới cảm nhận được rằng điều đó quan trọng và có ý nghĩa biết bao với mình. 
 
Hãy yêu một người bằng trọn vẹn trái tim mình mà không cần đáp lại. Đừng vội trông mong tình yêu đến mau chóng mà hãy kiên trì chờ cho đến khi tình yêu hiện hữu trong trái tim họ. Nếu không thì bạn hãy an lòng vì trong tim bạn đã có nó rồi. 
 
Có thể bạn chỉ mất một phút để say mê một người, một giờ để thích một người và một ngày để yêu một người nhưng phải mất cả một đời mới có thể quên được một nguời. 
 
Đừng vì dáng vẻ bề ngoài, vì đó là lừa dối. Đừng vì của cải vật chất, vì có thể mất đi. Hãy tìm người nào có thể làm bạn mỉm cười, bởi vì nụ cười mới có thể làm một ngày âm u trở nên tươi sáng. 
 
Có những giây phút trong đời khi bạn nhớ thương một người nào đó tha thiết đến nỗi bạn muốn mang người đó ra khỏi giấc mơ để ôm họ trong vòng tay thực tại. Hãy đi đến nơi nào bạn muốn, làm những gì bạn khát khao, trở thành những ai mà bạn mong muốn, bởi vì bạn chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để làm tất cả những gì bạn mơ ước. 
 
Hãy tự đặt mình trong vị trí của người khác. Nếu trong hoàn cảnh ấy bạn cảm thấy bị tổn thương, vì người khác cũng sẽ cảm nhận như vậy 
 
Một người hạnh phúc nhất không nhất thiết là phải người có mọi thứ tốt nhất, mà là người biết tận hưởng và chuyển biến những gì xảy đến với mình trong cuộc sống một cách tốt nhất. 
 
Hạnh phúc chỉ đến với những ai biết rơi lệ khi tổn thương, biết đâu đớn khi mất mát, biết khát khao và nuôi dưỡng những giấc mơ, biết cố gắng làm lại khi thất bại, bởi vì chỉ có như vậy, mọi người mới biết trân trọng những gì đã và đang đến trong cuộc đời mình.
 
Quá khứ đã lãng quên
Quá khứ đã lãng quên
 
Tình yêu bắt đầu bằng một nụ cười, đơm hoa kết trái bằng một nụ hôn và kết thúc bằng những giọt nước mắt ... dù đó là giọt lệ buồn hay vui thì tình yêu ấy đã cho bạn những kỷ niệm thật ấn tượng và sâu sắc, là dấu ấn của tâm hồn và đánh dấu bước trưởng thành của bạn. 
 
Một tương lai tươi sáng luôn đứng lên trên một quá khứ đã lãng quên. 
 
Bạn không thể nào thẳng tiến bước trên đường đời cho đến khi bạn biết cho qua và học hỏi từ những thất bại, sai lầm và đau buồn trong quá khứ.

Có khi nào bạn nếm thấy mùi thất bại?

Thôi thì vẫn là phải cố gắng lên, dù sao đi chăng nữa, nếu muốn bước tiếp ra ngoài cuộc sống này, cần phải có một trái tim kiên cường và một sự nhẫn nại...
 
Người ta vẫn nói nhiều đến thất bại, như là một chuyện quá đỗi bình thường, có cảm giác giống như là mất một món đồ nhỏ, bị ai đó lãng quên, hoặc chỉ như là một vết nước bắn lên quần áo khi đang chạy mưa. Rõ ràng, thất bại là một việc quá đỗi bình thường đến như thế, vậy mà chẳng hiểu sao, vẫn khiến nhiều người cảm thấy bị ngã mà không muốn hoặc không thể đứng dậy như thế?
 
Làm thế nào để bước qua thất bại để rồi coi nó như một điều tất lẽ phải trải qua? Ắt chỉ có thể là thất bại càng nhiều, sẽ càng cảm thấy quen  với cảm giác ấy hơn. Nhưng, mỗi một lần thất bại, đem theo vô vàn tâm sự, thì phải trải qua bao nhiêu lần mới luyện tập cho nó thành điều bình thường?
 
Có khi nào bạn nếm thấy mùi thất bại?
Có khi nào bạn nếm thấy mùi thất bại?
 
Thôi thì, trước khi đủ trưởng thành để hiểu được tất cả sự trống rỗng sau thất bại, nếm được hết những mùi vị đắng chát ở cổ họng, cay tê ở khóe mắt, mọi sự uất ức đều không thể thể hiện ra ngoài. Mọi sự thất bại đó, vẫn là nỗi sợ hãi mơ hồ mà có lẽ chẳng bao giờ có thể chế ngự, khiến người ta có cảm giác muốn chùn bước, muốn bỏ cuộc, muốn trốn tránh đau thương. 
 
Cảm giác thất bại cũng chính là câu bùa chú đóng băng đánh vào trái tim. Con người bởi vì có da thịt, có cảm giác,  vì thế mà mỗi khi thất bại lại luôn bị đau đến trầy da, tróc vảy, mỗi bước đi tim gan lại chùng xuống vài nhịp, muốn tránh né, muốn làm lại cũng vẫn phải mất một thời gian thật dài. Xuýt xoa một lát, vỗ về một lát, gắng gượng đứng lên âu cũng là điều bắt buộc mà thôi.
 
Nếu ai đó nói với bạn, họ có thể cứng cỏi đến mức không bị thất bại làm cho suy xuyển, không bị vấp váp làm buồn phiền, thì e là họ đang nói dối. Bởi vì, có da thịt nào bị cứa mà không đau? Có sự cố gắng nào không đạt được kết quả mà vẫn có thể điềm nhiên như chẳng phải chuyện của mình?
 
Và, có mấy ai có thể khẳng định rằng, gặp thất bại mà không thấy chạnh lòng hay không?
 
Chỉ có thể là, thất bại để cảm thấy hụt hẫng, để cảm thấy buồn, và từ đó mới biết làm thế nào cho tốt hơn.
 
Mọi thứ trước mắt dường như mờ mịt
Mọi thứ trước mắt dường như mờ mịt
 
Chúng ta, đều là những người trẻ tuổi đang dần bước lên những nấc thang của cuộc đời mình, vấp ngã thì quá nhiều, thương tổn lại quá lớn, chúng ta hoang mang không biết bản thân cần làm gì, không biết con đường nào có thể đi đến tận cùng, vì thế chúng ta dễ cảm thấy nản lòng, và mọi thứ trước mắt dường như mờ mịt,  quá xa xôi. Trách sao được, đấy chỉ là những nỗi niềm bình thường, dễ bị chìm khuất trong biển đời, nhưng lại lồ lộ trong lòng chúng ta. 
 
Chẳng ai có thể hiểu được những nỗi buồn chất chứa trong lòng người khác, cũng chẳng ai hiểu được nỗi khổ tâm của những người đang phải chịu thất bại. Cách duy nhất mà những người xung quanh có thể làm cho chúng ta, chỉ có thể là những cái ôm nhẹ, những câu nói an ủi, và những lời chúc bình an.
 
Thôi thì vẫn là phải cố gắng lên, dù sao đi chăng nữa, nếu muốn bước tiếp ra ngoài cuộc sống này, cần phải có một trái tim kiên cường, và một sự nhẫn nại.
 
Thất bại một hai lần sẽ khiến trái tim bạn đau, nhưng đừng vì thế mà bỏ cuộc. Xin hãy nghĩ rằng, bạn vì muốn trả lại tất cả những nỗi đau của mình để lấy những thành công sắp đến sau này. Dù có buồn đau đến mấy, cũng hãy coi như thử thách để bước qua.
 
Nếm được mùi thất bại rồi, đau rồi, đắng ngắt nhưng vẫn cứ phải là chấp nhận thôi!

Hãy tự nhắc mình

Đừng vì cô đơn mà chọn đại một người để yêu. Thật chẳng công bằng cho cả hai và cũng thiếu trách nhiệm. Hãy tìm một người bạn tri kỷ chứ không phải người yêu.
 
Nếu nhắn tin cho người ta mà lâu không thấy người ta trả lời, đừng nhắn nữa, không có sự chờ đợi thấp hèn đến thế.
 
Nếu không có ai bên cạnh, hãy thử một mình nghe nhạc, đọc sách, chơi game, xem phim, viết blog, viết nhật ký... Hãy tập quen dần với bản thân mình.
 
Nếu như cảm thấy đau đớn trong lòng, hãy tìm một góc nhỏ hoặc trốn trong chăn khóc một trận long trời lở đất, chẳng cần ai đồng tình thương hại. Khóc xong rồi ngày mai lại vui vẻ tiếp tục cuộc sống.
 
Nếu có một ai đó làm chậm bước chân của mình, hãy nhẹ nhàng rẽ sang hướng khác. Người không biết quý trọng mình không đáng để mình tiếp tục cho đi tình bạn hoặc tình yêu vì cuối cùng người bị tổn thương nhiều nhất sẽ là mình mà sẽ không có ai xót xa cho mình.
 
Hãy nhẹ nhàng rẽ sang hướng khác
 
Nếu mà có thể không hút thuốc thì đừng hút, có thể không uống rượu thì đừng uống. Đây là những hành vi hủy diệt bản thân, nếu là vì ai đó mà làm vậy thì rõ ràng mình là đứa ngốc xít những người thật sự yêu mình sẽ không làm mình đau.
 
Lúc đau buồn nên tìm một người bạn mà mình tin tưởng để trút tâm sự, không nên chịu đựng một mình, làm tăng thêm nỗi buồn, nỗi cô đơn.
 
Lúc không vui buổi sáng có thể ngắm trời xanh mây trắng, buổi tối có thể ngắm trăng ngắm sao, đất trời bao la rồi sẽ có nơi thuộc về mình. Thà rằng đau một cách cao ngạo còn hơn yêu trong lén lút. Hãy nói với bản thân mình “You're the best” và giữ vững niềm tin.
 
Đừng vì cô đơn mà chọn đại một người để yêu. Thật chẳng công bằng cho cả hai và cũng thiếu trách nhiệm. Hãy tìm một người bạn tri kỷ chứ không phải người yêu.
 
Nhớ kỹ ngày sinh của người mình yêu thương, đó là gia đình và cả chính mình. Sinh nhật mình không ai tặng quà cũng chẳng sao, mình vẫn có thể mua quà tặng ba mẹ. Nên nhớ, cha mẹ là người vất vả nhất khi mình sinh ra đời.
 
Lúc rảnh rỗi hãy nghe một đoạn nhạc hòa tấu nhẹ nhàng, đọc vài trang sách hay, ngủ một giấc trưa. Khi tâm trạng không vui cũng có thể ngủ một lát.
 
Lúc rảnh rỗi hãy nghe một đoạn nhạc hòa tấu nhẹ nhàng
 
Bắt đầu từ bây giờ, phải thông minh một chút, đừng bao giờ hỏi người khác có nhớ mình không, có yêu mình không? Nếu người ta nhớ và yêu mình thì người ta khắc sẽ nói... những lời này mà thốt ra từ miệng mình thì người ta sẽ trở nên kiêu ngạo và không quan tâm.
 
Không nên quá quan trọng hóa một số người hoặc một số việc, hãy để tất cả thuận theo tự nhiên. Thế giới này vốn không công bằng mà, quá quan trọng một việc gì đó sẽ đánh mất giá trị của bản thân.
 
Đừng vì bất cứ ai hay bất cứ việc gì mà ngược đãi bản thân như nhịn đói, khóc thương, tự kỷ, stress...  đấy là những hành động chỉ có ngốc mới làm. Tất nhiên, đôi khi có ngốc nghếch một chút cũng chẳng sao, chẳng ai phải thông minh suốt cả đời...
 
Dù trong bất kỳ tình huống nào cũng không nên nói xấu người khác. Nếu bắt buộc phải nói thì nói vài lời tốt đẹp. Dù sao thêm một người bạn, cho dù ko phải là thân thiết lắm vẫn hơn là thêm một kẻ địch vì vài lời nói thiếu thận trọng, thiếu suy nghĩ của mình.
 
Đôi khi có thể xem vài bộ phim Hàn Quốc nhưng không nên đam mê, có thể ra đường mà tóc tai ủ rũ nhưng phải chú ý trường hợp, có thể chửi vài từ không hay ho nhưng chỉ khi với bạn bè thân thiết của mình. Phải nhớ là nói xong thì quên đi những điều không vui.
 
Phải có một số bạn khác phái, chỉ đơn giản là bạn thôi nhưng lại là những quân sư tài ba cho mình khi cần thiết.
 
Hãy học cách thay đổi mình khi nỗi đau đến. Có những lời, nên chôn chặt trong lòng. Có những nỗi đau nên lẳng lặng quên đi. Khi đã trải qua, thấy mình trưởng thành hơn, tự mình hiểu là đủ. Có những thay đổi mình không cần phải nói ra, người ta sẽ nhìn thấy.
 
Hạn chế tranh cãi với người khác. Trong cơn giận người ta rất đáng sợ, sẽ vì mất điều khiển mà nói hoặc làm những điều đáng sợ không kém. Hãy nhẫn nhịn rồi suy nghĩ căn nguyên của vấn đề mà giải quyết trong êm đềm.
 
Cho dù phát sinh mâu thuẫn với bất cứ ai, cố gắng giải quyết trong vòng 24h, càng để lâu sự việc sẽ càng khó giải thích. Nếu trong phạm vi chấp nhận được hãy xin lỗi trước. Ngẫu nhiên làm người xấu trước cũng không phải là việc quá tệ đâu.
 
Hãy yêu thương và trao yêu thương cho những người thực sự xứng đáng nhé!

Không có thất bại, tất cả chỉ là thử thách

Sự thực là bạn không bao giờ thất bại, trừ khi đó là sự lựa chọn của bạn!
 
Bạn đang khát khao thành công? Bạn đang ấp ủ những hoài bão lớn lao chờ thực hiện? Mặc cho những dự định lớn lao ấy, lắm khi bạn cảm thấy mệt mỏi và chán nản vì con đường dẫn đến thành công quá chông gai. Thế nhưng hãy tưởng tượng nếu biết mình không bao giờ thất bại, có phải bạn sẽ can đảm làm rất nhiều chuyện to lớn không? Và thực sự là… bạn không bao giờ thất bại… trừ khi đó là lựa chọn của bạn!
 
Không có thất bại, tất cả chỉ là thử thách

"Không bao giờ là thất bại, tất cả là thử thách” thuật lại chi tiết cuộc đời và sự nghiệp của cố chủ tịch Chung Ju Yung (người sáng lập tập đoàn Hyundai) qua từng giai đoạn thăng trầm:
 
- Tuổi thơ nghèo khó và ba lần trốn chạy thất bại khỏi gia đình.
 
- Nắm bắt cơ hội để thành chủ nhân “Kinh nhất thương hội” năm 22 tuổi từ một kẻ không xu dính túi.
 
- Chuyển qua nghề kinh doanh dịch vụ sửa chữa ô tô với số vốn ít ỏi sau khi chiến tranh Thế giới nổ ra và sau đó phá sản.
 
- Dùng uy tín vay thêm vốn tiếp tục kinh doanh và chinh phục thị trường xe hơi Seoul.
 
- Công ty công nghiệp xe hơi Hyundai ra đời ngày 25/5/1947, sau đó mở rộng lĩnh vực sang xây dựng nhà ở, cầu đường, đóng tàu...
 
“Một người không tin là có vận xấu, người đó sẽ không có vận xấu. Mọi thứ đều công bằng, vận may rủi đều đến với con người như nhau. Quan trọng nhất là phải nỗ lực, nỗ lực không ngừng và biết chớp thời cơ”. Với triết lý đó, Chung Ju Yung tin rằng thất bại hay không tùy thuộc vào định nghĩa của mỗi người. Nếu bạn định nghĩa mỗi lần vấp ngã là một lần thất bại thì đó thực sự là thất bại, nếu bạn định nghĩa một lần vấp ngã đơn giản chỉ là thêm một thử thách thì bạn mãi mãi là người bất khả chiến bại, tất cả đều do bạn lựa chọn.
 
Câu chuyện về cuộc đời của Chung Ju Yung cùng triết lý của ông là nguồn cảm hứng cho rất nhiều doanh nhân trẻ khởi nghiệp. Nếu bạn cũng đang ấp ủ một ước mơ, còn chần chừ gì nữa?