Thursday, September 18, 2014

Tình cảm là thứ khiến con người ta trở nên xa lạ với chính mình

Rõ ràng ta nhìn thấy mọi thứ, hiểu tận tường mọi thứ, vậy mà kêu chấp nhận hay buông xuôi là điều khó hơn cả việc ta chấp nhận lệnh sa thải hay bị giật mất ví tiền…
Có những thứ cảm xúc mà chỉ khi bạn trải qua chúng ta mới rõ ràng được - đó là những dạng cảm xúc mà lời nhiều đến mấy thì cũng có những ý nhỏ vướng mãi trong cảm xúc của chính người từng trải, mãi không thể sẻ chia thành lời được.
Cũng như việc chếnh choáng trong một chuyến công tác vài ngày và rồi kéo theo sau cả một mớ bòng bong xúc cảm, tôi ngày hôm nay - khi ngồi viết ra những dòng tâm sự này thật sự không rõ mình hiện đang ở dòng nào của mạch cảm xúc nữa?
Ngày cuối rồi, tôi đã thầm bảo lòng mình như vậy từ khi trời vừa hừng sáng, à không, có lẽ từ đêm hôm trước - sau bữa tiệc bao gồm tôi, bạn và một vài vị khách khác nữa.
Phải, hôm nay ngày cuối rồi, dẫu biết chẳng khó gì để liên lạc với nhau giữa cuộc sống hiện đại như bây giờ. Nhưng với những con người chỉ trên cùng một chuyến đi ngắn ngủi, phải làm sao chúng tôi mới không phụ lòng những ai phát minh ra thứ công nghệ liên lạc hiện đại bậc nhất như hiện nay? Làm sao chúng tôi có thể nói hết những gì mình nghĩ - thậm chí khi đó chỉ là một vài mẫu chuyện thôi thì nó cũng nhanh chóng kết thúc sau những lời thăm hỏi rồi…
Ngày cuối rồi và chúng tôi thì cách xa nhau quá… Như thế nào tôi có thể để người ta hiểu hay đơn giản là chỉ để nhìn ra thứ cảm xúc quái lạ đang chạy dọc trong người tôi đây cũng đang chạy điên cuồng trong con người đó không? Làm sao cảm được hết những cái chỉ khi đứng trước mặt nhau tỏ tường ta mới hiểu rõ?
“Ngày cuối rồi” - ba từ đó cứ chạy điên cuồng trong đầu tôi từ sáng sớm cho đến tận lúc máy bay hạ cánh đưa tôi về lại Sài Gòn…
Đó là một ngày cuối tháng 7.
Sài Gòn đón tôi bằng cơn mưa rả rít, chân tôi cứ nửa muốn đi nửa muốn nán lại như sợ rời khỏi sân bay rồi tôi sẽ tiếc lắm khi là người quay lưng rời đi trước vậy… Phải, tôi chưa bao giờ muốn là người rời đi trước cả, lúc nào tôi cũng chọn cho mình vị trí đứng nhìn người khác khuất dạng. Có lẽ khi đó một đứa con gái cứng đầu như tôi sẽ chịu buông bỏ hơn hoặc giả cũng có thể cam lòng mà nói “kết thúc rồi”, kiểu như chưa đi đến cuối đường thì không tin đường đó là ngõ cụt vậy. Và còn một lý do nữa có lẽ chẳng ai biết, khi nhìn người khác rời đi tôi có thể đứng đó mặc cho bao nhiêu cảm xúc ùa về, vỡ òa mà không ai nhìn thấy, dè bĩu, cảm thông - chí ít tôi có thể thoải mái như vậy.
Quay về với Sài Gòn sau một chuyến công tác vài ngày, thi thoảng đầu tôi lại miên man về những ngày gần cuối chuyến đi. Tôi không hiểu cảm xúc khi đó là gì, nhưng nó không phải một cơn say nắng vô tình hay bất chợt bởi một cơn nắng của tôi rất khó xảy ra và cũng ko kéo dài quá 24 tiếng. Vậy mà gần một tháng rồi tôi cứ tự hỏi mình: lý do? Tôi không lý giải nổi cho mình được vì sao trong lúc tôi gần như kiệt sức sau nhiều ngày mệt mỏi với cơn đau dạ dày tôi lại có thể tin tưởng níu lấy một góc dây kéo nơi balo của bạn rồi lững thững bước theo sau, vô thức nhưng rất kiên định, khi đó tôi chỉ nhớ, tôi như một dạng bản năng… cảm thấy an toàn vô cùng, cũng vì “dạng bản năng” đó tôi đã mất rất rất nhiều thời gian…
Tôi chưa từng tin tưởng ai đó một cách vô duyên đến kỳ lạ như vậy, ít nhất là sau khi tôi cùng một người bạn, tôi cũng không rõ giữa tôi và người đó gọi là gì nữa - không hẳn là bạn nhưng chẳng thể gọi là người yêu - mạnh ai nấy tìm cho mình một lối đi nhất định. Tôi cũng quen dần với việc tự lo lắng cho mình kể cả khi trong quá khứ, lúc tôi còn có đôi - tôi cũng chưa từng dè dặt và thấy mình mềm yếu đến mức đáng thương như thế! Kể cũng kỳ lạ, nhưng tôi tin có những khoảnh khắc chỉ khi vào đúng thời điểm và đúng đối tượng nó mới có thể tạo nên những rung cảm kỳ lạ đến cả bản thân họ cũng ko thể ngờ tới.
Thế nên mới có nhiều người cho rằng bản năng của con người trong một giây phút nào đó sẽ tố cáo chính họ và những ai chếnh choáng ngưỡng yêu thương sẽ rất khó để kiểm soát nổi bản năng của chính mình…
Và rồi chúng tôi như những người bạn xa lạ vậy, thi thoảng thấy trạng thái của nhau trên mạng xã hội, thi thoảng thấy thông báo thích trạng thái của nhau một vài lần…
Rồi thi thoảng cũng có một vài câu từ qua lại… rất ngắn rồi thôi…
Rồi tôi cũng có lúc đã nói rõ hết suy nghĩ trong lòng, đó là lần đầu tôi hiểu cái gì gọi là cảm xúc chỉ để nói nhau nghe dù rồi có khi một trong hai không ai còn nhớ nữa nhưng khoảnh khắc khi được nhìn rõ lòng mình, nghe rõ tim mình nó thú vị và thật tế biết bao nhiêu…
Đó là lần đầu tiên tôi học đòi những bạn nữ khác nhắn tin vu vơ, hỏi thăm nhảm nhí… Cũng là lần đầu tiên tôi ngượng nghịu biết bao khi bị người đó bắt ngay đúng bài…
Tôi không giỏi bày tỏ suy nghĩ của mình, còn bạn thì cứ kiểu “mình biết hết” làm tôi thấy mình rất đáng thương. Cảm giác rất giận nhưng không có lý do để giận nhưng để cảm thông cho những gì bạn nói tôi cũng không cảm thông hoàn toàn được…
Tôi không biết ở cuộc sống của bạn những người để ý bạn nhiều thế nào, hay ai ai cũng dùng "chiêu" này ra sao, tôi chỉ biết tôi đã rất khó khăn để bạn hiểu và đã chấp nhận việc làm rất trẻ con mà tôi chưa từng thử bao giờ…
Tôi cũng không biết bạn nhìn những bạn gái thích bạn ra sao, bạn có nghĩ tôi cũng như họ hay không, cũng hay dùng chiêu này trò nọ, tôi chỉ biết khi quyết định nói ra suy nghĩ của mình tôi đã phải mất rất nhiều thời gian để xác định và chắc chắn…
Vậy đó… khi bạn cảm mến một ai đó, đồng nghĩa với việc bạn cho họ quyền làm tổn thương chính bản thân mình.
Tôi bị trêu rất nhiều, khi mọi người biết một đứa con gái cứ cố giấu nhẹm mọi cảm xúc riêng tư, lúc buồn thì cười tươi như trẩy hội, lúc vui thì cũng chỉ hé một vài lời như tôi lại có lúc phải khốn đốn vì một người xa lạ như vậy. Tôi cũng cảm thấy mình khá không bình thường khi cứ phải luẩn quẩn giữa việc nghĩ ngợi và tự nhủ với bản thân rằng mọi thứ nhanh chóng đến sẽ vội vã rời đi… nhưng xúc cảm là thứ điên cuồng gì ai biết được?
Tình cảm là thứ khiến con người ta trở nên xa lạ với chính mình nhất không phải sao? Rõ ràng ta nhìn thấy mọi thứ, hiểu tận tường mọi thứ, vậy mà kêu chấp nhận hay buông xuôi là điều khó hơn cả việc ta chấp nhận lệnh sa thải hay bị giật mất ví tiền…
Nếu như nói thời gian cứ trôi đi rồi hôm nay cũng trở thành ký ức thì không phải cứ mỗi ngày nghĩ ngợi như vậy cũng trở thành ký ức về bạn rồi không? Nhưng nếu ngày nào cũng phải như vậy, cũng lại muốn nói và rồi lại thôi thế này đến khi nào mọi thứ mới hoàn toàn thành ký ức chỉ để nhắc lại chứ không để nghĩ lại được đây?

Em chọn một tình yêu khác, không phải là anh!

Thứ tình cảm anh dành cho em đó, có phải là quá tàn nhẫn với em không?
Khoảnh khắc mà anh vô tâm nhất với em, là khi anh nói với em rằng anh không hề yêu em. Thứ tình cảm của anh dành cho em chỉ là tình bạn, hoặc hơn một chút, nhưng chưa đủ để trở thành tình yêu.
Em nghe tim mình đập mạnh, muốn vỡ tung lồng ngực, và muốn được òa khóc nức nở. Nhưng còn mải giữ gìn lòng kiêu hãnh cho mình, em chỉ gật đầu và cười nhạt. Em nói, không sao đâu, vì chúng ta là bạn!
Sau nhiều ngày trôi qua, em vẫn ám ảnh vào đúng khoảnh khắc em được đón nhận câu trả lời. Là do trước đó em đã mơ tưởng quá nhiều vào những quan tâm và chào đón của anh. Là do em tự thêu dệt nên một câu chuyện tình lung linh như cổ tích. Với em, tình cảm trên đời này chỉ tồn tại ở hai dạng. Hoặc là yêu nhau, hoặc là làm bạn với nhau. Đã yêu sẽ yêu cuồng si và nồng nhiệt, không toan tính thiệt hơn, không ngại ngần ngăn sông cách núi. Còn tình bạn thì có thể vui vẻ và hòa thuận bên cạnh nhau bất cứ lúc nào, cũng sẵn lòng san sẻ cho nhau những tháng năm thanh xuân tuổi trẻ. Nhưng em còn quên mất, có một thứ tình cảm mà không ai muốn nhận, dù vậy nam nữ thời nay vẫn để vướng bước chân vào. Đó là thứ tình cảm không rõ là thích hay yêu, là thương hay mến. Thứ tình cảm anh dành cho em đó, có phải là quá tàn nhẫn với em không?
Ảnh minh họa
Em không thể học cách ngó lơ một người khi mà em trót yêu người ta thật lòng thật dạ, anh à!
Em cũng không thể thân mật trên mức bạn bè bình thường với ai đó ngày này qua tháng khác, để tự đặt mình vào một mối quan hệ không tên.
Ừ thì chỉ là cần nhau, gần nhau, rồi san sẻ đơn côi cho nhau thì có gì đâu mà khó? Nhưng rồi đó cũng chính là thứ tình cảm vô trách nhiệm nhất trên đời này. Rằng không có nghĩa vụ chăm sóc cho nhau, không cả trách nhiệm lo lắng cho nhau. Bởi, có là gì của nhau đâu mà đau, mà khổ? Có là gì của nhau đâu mà được phép giận, được phép hờn? Để rồi nay trong tay người này, mai có thể trong tay người khác, thản nhiên biện hộ với nhau rằng “chúng ta chẳng là gì của nhau cả, em à!”
Xin lỗi anh, nhưng em không làm được. Việc nhón chân bước vào tim anh là một việc hết sức sai lầm. Em cũng sẽ không để mình sai lầm thêm một lần nào nữa. Vì em không muốn chọn những ngày buồn tủi cho những ngày yêu, nên sẽ không cố chấp níu tay anh và chìm đắm trong sắc màu hạnh phúc ngày ngày đi vay mượn. Em, dù cô đơn, cũng sẽ mạnh mẽ để tự thương lấy mình. Cũng sẽ tự biết tìm đến người yêu và thương em vô hạn, hứa hẹn rằng sẽ có trách nhiệm với em. Em và người đó, sẽ có trách nhiệm với nhau trong cõi đời này anh ạ!

Wednesday, September 17, 2014

Vì cuộc sống có nhiều lựa chọn...

Chính vì có quá nhiều thứ chi phối, nên chúng ta mới không thể tự quyết định cuộc sống. Mỗi lần vấp ngã, trái tim lại chai sạn đi một ít. Mỗi lần tổn thương, bản thân lại tự động trở nên cứng rắn hơn.

Nhiều người trẻ vẫn tự hỏi, tại sao chúng ta luôn sống và cảm thấy cô đơn? Hoặc luôn sống mà cảm thấy bế tắc, mệt mỏi, luôn phải gánh gồng trên vai những trách nhiệm bị dồn vào đường cùng bắt buộc phải mang theo?
 
Là do chính bản thân chúng ta chọn lựa, không làm bạn với niềm vui, mà chỉ làm bạn với gánh nặng tinh thần.
Chính vì có quá nhiều thứ chi phối, nên chúng ta mới không thể tự quyết định cuộc sống. Và càng trưởng thành, chúng ta lại càng trở thành những con người khác. Dấu vết khắc nghiệt của cuộc đời bắt đầu khiến chúng ta phải khước từ ước mơ, khước từ những mong muốn của bản thân, để ép mình mau lớn.
 
Mỗi lần vấp ngã, trái tim lại chai sạn đi một ít. Mỗi lần tổn thương, bản thân lại tự động trở nên cứng rắn hơn. 

Mọi sự lựa chọn cũng vì thế mà bắt đầu trở thành áp lực.
 
Đã lúc nào bạn tự vấn, rằng đã lựa chọn gì cho cuộc đời mình hay chưa?
 
Vì cuộc sống có nhiều lựa chọn... 1
Mỗi sự chọn lựa đều mang hơi thở của sự sống, và cả sự đối đãi của bạn với chính mình. Tại sao chúng ta phải chọn áp lực và đau khổ? Tại sao chúng ta không thể chọn một cách khác, buông bỏ những thứ mà đã cố gắng đến mệt mỏi, và mạnh mẽ đối diện để nói lên suy nghĩ thật của mình, rằng sẽ chỉ làm những gì mình thích?
 
Lựa chọn để sống và lựa chọn để sinh tồn thực ra rất khác nhau. Lựa chọn để sinh tồn chính là cách lựa chọn để tiếp tục duy trì sự sống, còn lựa chọn để sống chính là cách hưởng thụ sinh mạng. 
 
Bất cứ ai cũng không thể ép buộc bạn phải sống như thế nào, hoặc phải lựa chọn con đường đi như thế nào. Chỉ có bạn là hoàn toàn có thể, và nhất định đừng lãng phí những sự lựa chọn đó.
 
Có ai đó đã từng nói: Hãy chọn lựa để ngày mai đừng hối tiếc. Kể cả có là sai lầm, kể cả trong mắt người khác có là điều điên rồ hoặc khờ khạo, kể cả vấp phải chướng ngại vật ngăn trở. Thế nhưng, cứ lựa chọn đi, chỉ cần bạn không cảm thấy xấu hổ, chỉ cần bạn ngẩng cao đầu, chỉ cần bạn thấy hạnh phúc, thế là đủ.
 
Cuộc đời mỗi người dài ngắn khác nhau, số phận mỗi người cũng vì thế mà tốt xấu cá biệt. Nhưng hãy cứ mạnh mẽ mà tin rằng, phải nắm chắc trong tay vận mệnh của chính mình. Chỉ có như vậy, mới có thể đặt chân đến bên cạnh vạch đích, chỉ có như thế mới vượt qua vạch giới hạn cuộc đời.
 
Vì cuộc sống có nhiều lựa chọn... 2
Quan trọng là, chúng ta có thể vượt qua nổi những rào cản sinh ra từ chính bản thân mình hay không. Hay là lại chạy trốn, lại đi theo những lối mòn đã cũ, hoặc giả chỉ là ngại thay đổi, ngại khác người, ngại phải đối diện với kết quả?
 
Tương lai chính là những trạm đỗ, sự lựa chọn của bạn chính là điểm dừng duy nhất không thể quay đầu. Nếu không quyết đoán, chỉ có thể bỏ lỡ hoặc quanh quẩn trong hành trình của chính mình. Khi ấy, cuộc sống sẽ chỉ còn là bi kịch!
 
Vậy đấy, cuộc sống có nhiều sự chọn lựa, tại sao chúng ta không chọn lựa sống cho riêng mình, và chỉ cho riêng mình? Sống để hạnh phúc và an nhiên, sống để tự do và nhàn tản.
 
Để giải thoát cho tâm hồn…
 
Hay nói một cách đơn giản là nắm giữ vận mệnh chứ không phải là bấu víu vào định mệnh.

Sunday, September 14, 2014

Chuyển Nhà Trọn Gói

Mỗi lần chuyển nhà luôn là sự  ”ngán ngẩm” của từng thành viên trong gia đình. Tự  thân vận chuyển từng vật dụng, đồ đạc,…đến nơi mới luôn là một việc mất nhiều công sức cùng thời gian  mà hiệu quả lại không cao, không theo như ý muốn vì không có phương tiện vận chuyển, đồ nghề, sắp xếp không đúng kỹ thuật gây đổ vỡ, tổn hại vật chất…
Nắm bắt được thực trạng đó cùng với mong muốn được hỗ trợ các gia đình mỗi khi có nhu cầu chuyển dọn nhà cửa.Chung toi mở ra Dịch Vụ Chuyển Nhà Trọn Gói  tại HN va TPHCM.
Với ban lãnh đạo và đội ngũ công nhân viên,  nhiệt tình sáng tạo và tận tuỵ trong công việc, sẽ mang đến cho khách hàng một dịch vụ tuyệt vời, với chi phí thấp, chất lượng phục vụ tốt nhất. Taxi tải Chuyen nha JSC  đã khẳng định được thương hiệu  chuyển nhà trọn gói không chỉ riêng TP.HCM mà còn ở các tỉnh lân cận khác.

Quy trình của dịch vụ chuyển nhà trọn gói
1. Tiếp nhận khách hàng
  • Sẽ tiếp nhận bất kì khách hàng nào có nhu cầu chuyển nhà, hoặc KH có thể liên lạc qua hotline: 09671118869  để biết thêm chi tiết.
  • Nhân viên sẽ ghi lại các thông tin của khách hàng (địa chỉ, số điện thoại, thời gian xin gặp trực tiếp khách hàng để khảo sát ,…)
Chuyển Nhà Thành Hưng Phát
2. Khảo sát và báo giá, ký kết hợp đồng
- Nhân viên Khảo sát của Chuyennhajsc.com  sẽ đến tận nơi khách hàng để khảo sát, đánh giá và tư vấn thực tế phương thức vận chuyển tối ưu và tiết kiệm chi phí nhất cho khách hàng.
- Sau khi thống nhất với khách hàng về cách thức vận chuyên, Chuyen nha JSC  sẽ tiến hành đưa ra kế hoạch vận chuyện theo đúng thời gian yêu cầu của KH đồng thời lập bảng báo giá chi tiết, tiết kiệm nhất có thể.
- Việc báo giá hoàn tất, khách hàng đồng ý và xác nhận, hai bên sẽ tiến hành giao kết hợp đồng vận chuyển.
3. Đóng  gói hàng hóa, trang thiết bị
Dịch vụ chuyển nhà tốt nhất Hà Nội
Hàng hóa của KH sẽ được đóng gói cẩn thận theo đúng qui định của Chuyen nha JSC , đảm bảo không thất lạc, nhầm lẫn trong quá trình vận chuyển.
4. Phân loại hàng hóa, bốc xếp và vận chuyển đến địa điểm mới
Đối với KH là đối tượng vận chuyển văn phòng, hồ sơ tài liệu sẽ được phân loại theo từng phòng ban, bộ phận rõ ràng cũng như nhà ở sẽ được sắp xếp như cũ:
- Đánh dấu theo từng phòng, từng bộ phận
- Đánh số theo từng thùng, từng phòng, từng bộ phận, từng cá nhân.
- Bốc xếp lên xe ôtô, vận chuyển đến địa điểm mới.
Chuyển hàng hóa cẩn thận, chuyên nghiệp
5. Bốc dỡ, chuyển đồ và lắp đặt tại địa điểm mới
- Tất cả hàng hoá, đồ đạc thiết bị được tháo dỡ cẩn thận, bốc xếp vận chuyển từ địa chỉ cũ tới địa chỉ mới.
- Đến địa chỉ mới, căn cứ theo hàng hóa đã được tháo dỡ và phân loại  sẽ được kê dọn, sắp xếp, lắp đặt theo yêu cầu của Quý khách.
- Với đội ngũ công nhân lành nghề, nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực vận chuyển văn phòng trọn gói,  Chuyen nha JSC  sẽ tiến hành vận chuyển theo đúng kế hoạch cũng như phương thức, quy trình đã đề ra.
Dịch vụ chuyển nhà tốt nhất
6. Sắp xếp hàng hóa, lắp đặt máy móc, thiết bị
- Sau khi vận chuyển Chuyen nha JSC sẽ tiến hành sắp sếp các loại hàng hóa, công cụ dụng cụ theo đúng vị trí yêu cầu của KH. Đồng thời cũng tiến hành lắp đặt và sắp xếp các loại thiết bị, máy móc theo đúng yêu cầu của KH.
7. Nghiệm thu
- Quá trình nghiệm thu sẽ so sánh tình trạng, số lượng hàng trước khi vận chuyển và sau khi vận chuyển,  Chuyen nha JSC sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm đối với những mất mát, hư hỏng đối với hàng hóa, trang thiết bị của Quý Khách hàng.
Chuyển nhà chuyên nghiệp
8. Thanh lý hợp đồng
- Sau khi hai bên tiến hành nghiệm thu, Chuyen Nha JSC  sẽ xuất hóa đơn chuyển Quý Khách hàng thanh toán và hai bên thanh lý hợp đồng đã ký kết.

Friday, September 12, 2014

Vì anh yêu một cô gái đa tình!

Con gái đa tình luôn hi sinh hết mình với tình yêu. Dù cá tính, khôn ngoan, sắc sảo tới nhường nào thì với tình yêu, họ luôn cuồng nhiệt, đôi khi đến mức dại khờ, mù quáng...
Xưa nay người đời, bất kể phụ nữ hay đàn ông vẫn thường có nhìn nhận không mấy thiện chí với những cô gái đa tình, đơn giản bởi theo quan niệm Á Đông đa số, phụ nữ đa tình là "lệch chuẩn".
Những cô gái khác nói về những cô gái đa tình thường cho rằng đó là hiểm họa cho những mối quan hệ của hai người vì đa phần những cô gái đa tình có một sức hấp dẫn đặc biệt đối với người đàn ông của họ.
Không chung thủy là cái mác bị gán cho những cô gái đa tình bởi một lẽ rất đương nhiên là những cô gái ấy đã trải qua rất nhiều cuộc tình với những người đàn ông khác nhau. Tuy vậy, ít ai nhận ra có những người cả đời chỉ chung thủy với một mối tình đơn giản vì họ không có sức hấp dẫn với nhiều người, thế thôi! Chính vì thế cần có sự phân biệt rạch ròi giữa "đa tình" và "lăng nhăng".
Ảnh minh họa
Con gái đa tình thường rất cá tính, chính vì thế nên mới có sức hấp dẫn đặc biệt với đàn ông. Nhiều người đàn ông thích những cô gái đa tình bởi trong các mối quan hệ, đặc biệt là yêu đương, họ luôn mang đến cho người đối diện những cảm giác không hề thông thường mà trái lại, vô cùng thú vị.
Đa tình thì đa đoan, đúng thật! Có lẽ bởi vậy mà đàn ông dù rất thích phụ nữ đa tình nhưng thường chỉ là muốn thử cho biết, dạo chơi thoáng qua chứ ít người muốn gắn bó lâu dài với những cô nàng như thế.
Bấy nhiêu lí do đủ để một cô gái đa tình trở nên "lệch chuẩn" theo những quan niệm cố hữu. Yêu một cô gái đa tình, anh sẽ không sao tránh được những rèm pha điều tiếng. Thế nhưng xin anh hiểu...
Con gái đa tình luôn hi sinh hết mình với tình yêu. Dù cá tính, khôn ngoan, sắc sảo tới nhường nào thì với tình yêu, họ luôn cuồng nhiệt, đôi khi đến mức dại khờ, mù quáng. Vì cô ấy có cách yêu anh đặc biệt như vậy nên hãy yêu cô ấy bằng một tình yêu cũng đặc biệt theo cách của riêng anh.
Con gái đa tình tuy rằng yêu nhiều thật đấy, trải qua vô số mối tình thật đấy nhưng sau cùng, ít người tìm được bến bờ viên mãn mà thường trở về cùng cô đơn, với cái tâm niệm của một kẻ thua cuộc, bất bình rằng không thể nào chạm đến tận cùng của bến bờ mang tên tình yêu ấy. Vì thế xin đừng để cô ấy chiến đấu hết mình rồi lại về tay trắng, hãy giữ cô ấy lại bên mình, giúp cô ấy có thể chạm tới bến bờ mà cô ấy ước mơ.
Con gái đa tình thường không thích trói buộc, bởi bất cứ ai hay bất cứ thứ gì. Những cuộc tình không đủ đậm sẽ không đủ sức níu chân cô ấy. Vì thế, nếu yêu một cô gái đa tình xin đừng trói chân cô ấy bằng những luật lệ của riêng anh. Nếu thực sự yêu và muốn ở cạnh cô ấy, hãy để cô ấy dần nhận ra anh là một người xứng đáng.
Vì cá tính nên tính độc lập thường đi liền với những cô nàng như thế. Họ thường tỏ ra bất cần, kể cả trong những mối quan hệ yêu đương. Tuy vậy, con gái thì vẫn là con gái, yếu mềm là điều không bao giờ tránh khỏi dù có cá tính tới đâu chăng nữa. Xin đừng vì những quan niệm xã hội mà can tâm đầu hàng hay những nỗi sợ hãi vô hình mà bỏ rơi cô ấy nhé...
Vì sâu thẳm trong những cô gái mang danh đa tình ấy, được yêu thương vẫn luôn là một khát khao cháy bỏng, sẵn sàng thiêu rụi mọi thứ, kể cả anh!

Người ta yêu vội vã

Vội yêu, rồi người ta lại vội trao cho nhau những lời mật ngọt, những thứ tưởng chừng như còn tuyệt vời hơn cả bầu trời muôn sao lung linh. "Yêu" chỉ như một phép bắt buộc mà họ nghĩ rằng mình phải có được. Để rồi thời gian sẽ chứng mình cho người yêu vội thấy - vội yêu có tuyệt như họ tưởng?
Một mai khi thức dậy, chợt bạn nhận ra cả thế giới đang đứng yên? Thời gian cũng dừng lại - dừng lại để ta cảm nhận được bao điều rất đỗi binh dị mà chỉ ngay ngày hôm qua thôi, ta vẫn thấy nó quá đỗi vô thường. Bông hoa hồng ngoài ban công hôm nay như một nữ hoàng khoác áo sương đêm quyến rũ, chú cún yêu hôm nay bỗng có những cử chỉ thật dễ thương hay gần gũi như mẹ, cảm giác ấm áp từ tình mẫu tử dâng lên tràn ngập hơn bao giờ hết!
Chẳng có gì đang thay đổi cả. Sự thật là như thế! Chỉ là bạn đang đi từng bước, từng bước chậm lại so với dòng đời vội vã để nhìn ngắm mọi sự vật. Cuộc sống hối hả cuốn người ta đi với thế giới thực tại. Biến cuộc sống trở nên thật nhạt nhẽo và vô vị. Và có lẽ chính vì thế, người ta vội vã tìm cho mình những thú vui tiêu khiển chẳng ích gì hay nhưng thứ tình cảm nông cạn nhưng một ly nước chỉ đựng đầy sỏi đá. Tình cảm thực sự có thể rung động nhanh như thế?
Yêu vội? Vì sao lại thế? Sao tình yêu lại vội vàng được chứ? Bạn có tự hỏi thế! Tôi tin là có rất nhiều người đã làm thế! Người ta sống ở thế kỉ XXI, không ai ép buộc tình duyện hay hôn nhân như những thế kỉ trước, vậy lý do là tại sao? Đơn giản thôi! Người ta cô đơn, vơ vội lấy một người gọi tạm là "yêu".
Người ta yêu vội vì họ chẳng cả quan tâm tới cái gọi là "tình yêu". Định nghĩa "có người yêu" khiến họ như bị cuốn đi theo nó. Chỉ cần hôm nay gặp, mai trò chuyện, ngày kia ngỏ lời và đồng ý, họ nghiễm nhiên trở thành một cặp! Sự thật rằng họ cũng biết là mình đang lừa dối chính bản thân. Họ chẳng hề rung cảm thật sự, đơn giản họ muốn chiếm lĩnh được cái đươc gọi là người yêu của nhau. Họ thú nhận với bản thân điều đó nhưng rồi lại gật đầu cho qua "À! Ừ kệ dù sao mình cũng đã "có người yêu". Họ biến tình yêu trở thành một thứ chỉ như một thú vui , nông cạn tới nỗi có cảm tưởng như nó mỏng manh chỉ tựa một mảnh giấy.
Vội yêu, rồi người ta lại vội trao cho nhau những lời mật ngọt, những thứ tưởng chừng như còn tuyệt vời hơn cả bầu trời muôn sao lung linh. "Yêu" chỉ như một phép bắt buộc mà họ nghĩ rằng mình phải có được. Để rồi thời gian sẽ chứng mình cho người yêu vội thấy - vội yêu có tuyệt như họ tưởng?
Yêu vội rồi thì cũng quên nhanh, bởi lẽ có điều gì để họ nhớ về nhau khi mà chấp nhận đối phương một cách quá dễ dàng. Cũng tựa như bạn chơi ghép hình, bạn nhanh tay nhặt lấy bất kì mảnh ghép nào rồi chắp vào tim mình. Đương nhiên những mảnh ghép sắc cạnh vô cảm xúc ấy sẽ không khớp với cái hình khối được ghép bằng những xúc cảm thật tuyệt vời và chân thành của con người.
Yêu vội - qua bao lần họ dần cảm thấy chán ngán với tình yêu. Thường thì họ đổ lỗi là tình yêu chẳng thú vị. Nhưng bởi tim họ chai sạn vì những thứ tình cảm chóng vánh chẳng bao lâu. Cái yêu vội đấy đã làm mất đi trong con người họ những cảm xúc thật sự của tình yêu.
Mỗi chúng ta chỉ được sống một lần, đường còn dài cứ đi thong thả. Đừng cứ vùi mình vào những nhu cầu của xã hội mà đánh mất đi tình cảm thiêng liêng nhất mà thượng đế bạn tặng cho loài người. Yêu bằng cảm xúc yêu bằng chính trái tim mình bạn nhé!

Thursday, September 11, 2014

Nếu chúng mình lấy nhau, thì sẽ như thế nào anh nhỉ

Nếu chúng mình lấy nhau, sẽ như thế nào nhỉ, 2 năm nữa, hay 3 năm nữa, tương lai thì không thể nói trước được rồi, vậy em có thể cùng anh xây đắp ngôi nhà nhỏ không? Em không biết nữa, chỉ biết rằng lúc này đây, em yêu anh, hôm qua hôm nay và ngày mai... Thời gian yêu anh cũng mới đây thôi nhưng cũng đủ để em mong muốn được chung sống cùng một mái nhà với anh, cùng gắn bó và làm đẹp cho tổ ấm của mình, anh yêu ạ!
Nếu sau này chúng mình lấy nhau, em muốn chúng mình sẽ có công việc thật ổn định trước khi chính thức thuộc về nhau vĩnh viễn. Em không cần chúng mình có một công việc kiếm ra nhiều tiền để trở nên quá giàu có, cũng không mong mình sẽ trở thành ông này hay bà kia. Chỉ cần một công việc có thể giúp chúng mình ổn định cuộc sống và không phải lo thiếu trước hụt sau. Chỉ mong mình luôn cố gắng mỗi ngày để chính chúng mình tốt hơn và biết chi tiêu đồng tiền mình làm ra một cách hợp lý nhất. Và cũng vì em không muốn chúng mình bị cuốn vào vòng xoay cơm – áo – gạo – tiền mà quên mất đi sự hiện diện của người còn lại trong cuộc đời mình. Trước tất cả mọi thứ, em mưu cầu sự bình yên trong ngôi nhà nhỏ có anh và em.
Nếu sau này chúng mình lấy nhau, em muốn lễ cưới của mình sẽ được trang trí bởi màu xanh blue và màu trắng tinh khôi. Màu xanh tượng trưng cho một tương lai tươi sáng với vô vàn niềm hy vọng của chúng ta và màu trắng tượng trưng cho những điều đầu tiên đẹp đẽ nhất. Và đương nhên, mọi thứ sẽ không chỉ dừng lại ở đó.
Nếu sau này chúng mình lấy nhau, em muốn căn phòng nhỏ của mình sẽ không có ban công mà chỉ có cửa sổ hướng ra ngoài, để mỗi sớm mai ánh nắng ấm áp sẽ gõ cửa đánh thức mình dậy. Em không muốn có ban công cũng bởi em không thích mỗi lần anh muộn phiền là lại lẩn ra đó một mình trầm ngâm. Sẽ tốt hơn nếu anh nắm tay em, ôm em vào lòng và cùng ngắm nhìn bầu trời sao kia, em sẽ nhỏ to vào tai anh, thổi phù chúng đi và rồi sớm mai anh sẽ giải guyết việc thật tốt. Em luôn mong muốn mình được là chỗ dựa tinh thần tốt nhất cho anh, chồng yêu ạ!
Nếu sau này chúng mình lấy nhau, có chắc sẽ không tránh được những lần đôi co, bất đồng quan điểm. Vì anh và em cũng chưa lần nào to nhỏ chuyện gì đến nỗi gay gắt nên em cũng chưa hình dung được anh tức giận sẽ như thế nào nhỉ? Dù sao tính anh em cũng hiểu, sẽ không có chuyện cả hai cùng gân cổ lên để gào đâu. Em muốn chúng ta sẽ nhau giải quyết những mâu thuẫn, tranh cãi một cách tinh tế và sâu sắc nhất chứ không muốn một trong hai người nhận bừa lỗi thuộc về mình để cố gắng lấn lướt cho qua mọi chuyện.
Nếu sau này chúng mình lấy nhau, em muốn con của chúng mình sẽ có cả gái và cả trai. Em muốn con trai thật giống anh, vì đó là cách duy nhất cho em được gián tiếp ngắm anh trưởng thành. Con gái thì hẳn xinh đẹp hơn mẹ nó rồi, những gì đẹp nhất của anh và em sẽ dành cho con hết. Em muốn tên ở nhà của hai đứa nó là... (thôi em sẽ nói sau cho anh biết). Tên thật là thứ mà chúng ta sẽ mang theo mãi mãi bên mình nên anh và em sẽ cùng nghĩ cho chúng những cái tên hay ho và đẹp nhất nhé.
http://anh.24h.com.vn/upload/4-2013/images/2013-11-20/1384915508-dai-gia-1.jpg
Ảnh minh họa
Nếu sau này chúng mình lấy nhau, em muốn mỗi buổi chiều sau khi đi làm về sẽ ghé chợ mua vài thứ về nấu cơm tối cho anh và con.Anh sẽ đi đón con nhé, anh sẽ cùng con chơi thể thao, sẽ có những khoảng thời gian cha con tâm sự và anh sẽ cho con những bài học thật bổ ích ngoài giờ lên lớp. Em sẽ ở nhà nấu nướng chờ anh và con về để cùng ăn bữa cơm gia đình. Sau bữa cơm tối, gia đình nhỏ của mình sẽ quây quần bên nhau, cùng nhau xem tivi và cùng ăn những món tráng miệng. Sau đó chúng mình sẽ dạy con học. Anh dạy con học Toán nhé, em sẽ dạy con làm Văn. Chúng ta cùng hướng con trở thành một nhân tố có ích cho xã hội sau này.
Nếu sau này chúng mình lấy nhau, em muốn sẽ có những ngày cuối tuần chúng mình "trốn" con để hẹn hò café như những ngày còn trẻ. Thỉnh thoảng anh sẽ chở em đi ăn tối, đi ngắm trăng này, cùng ôn lại kỷ niệm của ngày mới quen,... Cảm giác như những kỉ niệm về tình yêu ở những ngày trẻ tuổi đang trở về bên mình, để tình yêu của anh và em luôn rạo rực, luôn như thuở ban đầu, cuồng nhiệt và ấm áp.
Nếu sau này chúng mình lấy nhau, chúng mình sẽ ngày càng già đi và con chúng mình sẽ khôn lớn. Lúc đó em muốn cùng anh đi Nhật Bản ngắm hoa anh đào, và đây cũng là đất nước mà cả hai đứa khao khát được đặt chân đến. Rồi chúng mình sẽ về với biển Nha Trang, để cảm nhận cho bằng hết cái mặn mòi và hương vịnồng ấm của gió biển quê em ở cái tuổi xế chiều. Rồi chúng mình lại nắm tay nhau trở về Hà Nội, nơi đã gián tiếp đưa chúng mình đến với nhau.
Nếu sau này chúng mình lấy nhau, em muốn tình yêu tụi mình cứ mãi vẹn nguyên như lúc ban đầu. Em muốn những lần mệt mỏi, áp lực hay bế tắc, chỉ cần quay lại phía sau lưng là anh đã đứng sẵn ngay đó chờ em, sẽ dang tay để em chạy lại và ôm em vào lòng. Và anh cũng vậy, khi anh có những điều không.vui, mệt mỏi hay áp lực ở nơi anh làm, chỉ cần anh mở cửa, bỏ giày ra và bước vào nhà, mọi buồn phiền sẽ ở lại bên ngoài cánh cửa, trước mặt anh chỉ còn là những bình yên và ấm áp. Ngôi nhà nhỏ của chúng mình sẽ là nơi đầy ắp tiếng cười của niềm vui và hạnh phúc. Dù có đi đâu xa, em chỉ mong anh luôn nhớ rằng, có một nơi và những người thương yêu luôn chờ anh trở về.
Trước khi em viết những dòng này, anh có biết là em đã khóc cho bằng hết những muộn phiền và lo lắng của tương lai xa xăm kia tan biến hết và trôi sạch đi rồi. Vì em biết có ngồi đây mà nghĩ suy thì cũng khó mà lường hết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Nhưng cho dù có biến cố đến đâu, chỉ cần anh vẫn nắm tay em, vẫn muốn em cùng xây đắp ngôi nhà tình yêu thì tình em vẫn trao anh sâu đậm như ngày hôm nay. Em tin sự cố gắng của cả hai sẽ được đền đáp xứng đáng. Và anh à, tất cả những điều em viết trên này có thể là mộng mơ, nhưng em sẽ cố gắng biến nó trở thành sự thật. Em tin là như vậy. Anh, hãy nói cho em biết anh cũng muốn những điều này chứ?!