trong một buổi sáng lỏng
không thể kết nối cặp môi với vị thần tươi trẻ
mùa Đông hóa thạch nơi kẽ bàn tay nứt nẻ
chẳng còn gì để vẽ lại chân dung của đam mê
ngoài những gam màu trắng chồng khít nhau theo những đường kẻ thẳng
con tim để vương vít đâu đây ngoài bờ giậu cũ
buổi sáng mùa Đông mạc vị...
nhạt môi dăm giọt đắng cà phê vụng về...
gương mặt bị lũ dơi không ngủ Đông đánh tráo
trở trắng...
đi về căn hộ với những âm điệu khe khẽ rõ vào từng song cửa
đôi bàn chân mọc những xúc tua đói lả
ánh mắt cháy đỏ từng chùm than hồng tía
sấm chớp càn cơn...
Winter Time ngân lên như chú ngựa hoang chuồi mình trong gió
từng ngón tay lạnh ngủ quên bỗng ngất ngưởng tiếng hát
và mùa Đông choạc chân trên sân khấu
uốn cong chiếc lưỡi dài
thả từng cánh chữ bay cao
bay cao...
...trên khung cửa sổ
óng ánh những ánh mắt nhân tình
giữa mùa Đông khô
trái mùa một cơn mưa cháy bỏng...
vị...
No comments:
Post a Comment